Saturday, August 25, 2012

SÁNG NAY TÔI TREO CỜ MỸ



American_Flag6Như mỗi sáng, sáng nay tôi dậy sớm, đi ra sân trước để lấy tờ nhật báo mà người đưa báo ném vào sân từ hồi mờ sáng. Sau khi lấy tờ báo, tôi lướt mắt nhìn những căn nhà hàng xóm, tôi thấy vài nhà có treo cờ, những lá cờ này tung bay quyện với những tia nắng tạo thành màu sắc đẹp quá.
 Tôi đi vào trong garage của nhà tôi, lấy lá cờ của một người bạn Mỹ cho tôi cho tôi cách đây 20 năm khi ông rời bỏ nước Mỹ để quyết định đến Việt nam sống. Ông Mỹ này chỉ ở Việt Nam được có một năm, vì ông chán ngấy cái thủ tục hành chánh mỗi khi ông xin gia hạn visa với chính quyền Việt Nam, rồi sau đó ông qua bên nước Lào. Ông nói với tôi là vì sống ở Mỹ ồn ào cho nên ông muốn đến sống ở một nước Á châu để được sự yên tịnh. Tôi nói với ông là ông rất may mắn được sanh ra ở một quốc gia tự do cho nên ông có quyền muốn đi đâu cũng được và nước Mỹ "ồn ào" vì dân tộc ông có quyền nói, nên ai cũng nói mới có "ồn ào", và đó là một diểm phúc của ông đang có. Tôi không gặp ông nữa từ ngày đó, nhưng vẫn nhớ đến ông là người cho tôi một lá cờ Mỹ, mà tôi vẫn còn giữ cho đến ngày hôm nay.

Tôi trèo lên cái thang, cắm cờ ngay trên cửa chính ra vào của nhà tôi. Tôi bước xuống cầu thang, ngắm nhìn là cờ tung bay...rồi tôi mỉm cười nhớ lại quyết định của ông bạn Mỹ 20 năm trước và quyết định của tôi 30 năm trước...rời xa quê hương, rồi tôi nhớ lại những giọt nước mắt của tôi rơi trên bãi biển Vũng Tàu khi mới 20 tuổi đầu, ngồi trong chiếc ghe nhỏ chở 43 người, lặng lẽ nhìn quê hương xa dần trong đêm tối, rồi tôi nhớ lại cái ngày đầu tiên tôi đi xem pháo bông mừng lễ Độc Lập của một quốc gia mang cái tên nghe rất hùng hồn "Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ - United States of America", rồi tôi nhớ lại những giọt nước mắt rơi khi tôi đặt tay phải trên ngực để tuyên thệ trở thành một công dân Hoa Kỳ. Rồi tôi ngắm nhìn căn nhà của tôi đang có cờ Mỹ tung bay.

Tôi bước vô trong nhà tôi, nhìn xung quanh những gì tôi có, một cuộc sống mà tôi đang hưởng trên đất nước đã nhân đạo cho tôi nhập cư. Tôi chú ý tấm hình mà đứa con gái mới chụp trong ngày lễ tốt nghiệp trung học, hôm ấy có một bạn học choàng vào cổ con tôi một sợi dây được thắt bằng tay gồm có ba màu: đỏ, xanh, và trắng. Ba màu này trên lá cờ Mỹ tượng trưng cho điều gì? Đó là câu hỏi của vị nhân viên di trú hỏi tôi trong buổi thi nhập tịch Mỹ.

Tôi gõ cửa vào phòng con gái, thì thấy nó đang ngồi trước máy vi tính điền đơn để vào đại học. Tôi nói với nó là con làm ba nhớ lại những ngày tháng ba đạp xe đạp đi nộp đơn thi vào đại học ở Việt Nam, ba phải chạy đủ nơi xin đủ giấy tờ như bản sao hộ khẩu, lý lịch cá nhân, lý lịch gia đình, v.v... tất cả phải có xác nhận của Ủy Ban Nhân Dân, chứ đâu có sướng như con chỉ ngồi một chổ, gõ mấy vi tính là xong.

Tôi liếc mắt xem những giấy tờ xin vào đại học để trên bàn, rồi tôi nói cho con gái tôi:

- Đơn từ bên Mỹ này không giống như ở Việt Nam. Bất cứ giấy tờ ở Việt Nam khi nộp cho cơ quan nhà nước phải có viết mấy chữ:
          "Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
                  Độc Lập-Tự Do- Hạnh Phúc"       .....ngay trên phần đầu của tờ giấy.

Đứa con gái tỏ ra thắc mắc, hỏi tôi:

- Độc Lập-Tự Do-Hạnh Phúc là gì vậy ba?

Tôi xoa đầu nhìn đứa con gái hồn nhiên, tôi trả lời:

- Là independence, là liberty, là happiness đó con!

Con tôi trố mắt nhìn tôi:

- Viết mấy chữ đó trên tờ giấy làm chi? Mà mấy chữ đó có ăn nhằm gì tới được nhận hay không được vô đại học đâu Ba!

- Ờ con nói đúng đó, à mà mấy chục năm nay ba không phải viết mấy chữ đó nữa con!

Chợt con tôi hỏi:

- Hồi nảy ba làm gì ở trước nhà vậy?

Tôi xoa đầu nó, nhìn chiếc áo mặc hôm ra trường còn treo trên tường, nhìn ra cửa sổ, thấy lá cờ Mỹ tung bay trong nắng, tôi thấy hạnh phúc cho những gì tôi đang được nói, nói một cách tự do và những gì tôi đạt được trên quê hương thứ hai của tôi. Tôi nói với con:

- Hồi nảy ba ra treo cờ, còn vài ngày nữa là mừng lễ Độc Lập rồi đó con!

Tôi rời phòng con tôi, đi tìm một lá cờ Mỹ nhỏ để cắm nơi bàn học của con tôi. Một lát sau, tôi trở lại phòng con tôi cầm lá cờ nhỏ trong tay, và nói với con tôi:

- Ba để là cờ này trên bàn của con, nếu con không đồng ý, không thích, thì trả lại lá cờ cho ba nhé!

Tôi vừa bước ra khỏi phòng, vừa ngoái đầu lại nói với con:

- Quyền tự do ngôn luận, phát biểu...!

- Độc lập, tự do và hạnh phúc không phải chỉ viết trên tờ giấy, mà là hiện thực, cha con mình đang thật sự có Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc trên đất nước mang tên Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ! United States of America!

 United States of America! Con tôi nói kèm theo nụ cười.
..........

Xin kính chúc quí vị có một ngày lễ Độc Lập an vui và an lành.

Lưu Anh Tuấn
1-7-2012
edited 4-7-2012

No comments:

Post a Comment