Saturday, August 25, 2012

ĐIỂM F




Trà Mi đang học lớp 8, từ nhỏ em luôn luôn là một học sinh giỏi. Bố mẹ rất hy vọng sau này em lấy được học bỗng ngành y. Bố rất nghiêm khắc , lúc nào cũng theo dõi, xét nét Trà Mi mọi chuyện. Hồi Trà Mi còn nhỏ hai bố con rất thân nhau, đi đâu bố cũng muốn đem con gái theo. Từ khi em lên 11, em bắt đầu dậy thì trở nên mẫn cảm với mọi chuyện. Em có thể khóc vì những chuyện rất nhỏ nhặt. Nơi công cộng em muốn bố không được hút thuốc lá , phải nói chuyện nhỏ nhẹ . Em không muốn bố lúc nào cũng lấy cái quyền làm bố ra trấn áp con. Bố rất thương yêu con gái và cũng là tuýp người cực kỳ mẫn cảm. Bố quan niệm bố là bố , con là con , khi bố nói con không được cãi. Khi nói chuyện với bố con chỉ có thưa và dạ. Chỉ có mẹ nhìn thấy một vấn đề , hai bố con họ rất giống nhau về tính cách , như hai đường thẳng song song không thể gặp nhau. Bố rất nóng tính , rất qui cũ nhưng dễ mềm lòng , thích nhu không thích cương. Con gái đầy kiêu hãnh và mỹ miều , thích nghe những lời nhỏ nhẹ , không thích ai ra lịnh cho mình dù đó là bố hay mẹ.
 Bố thiên về qui tắc cảm xúc
Con thiên về lập luận công lý.
 Dần dần con gái sợ nên xa lánh bố chỉ muốn gần gũi mẹ , nhưng mẹ làm việc nhiều giờ hơn nên không đủ thì giờ gần gũi con. Bố không hiểu tâm tính con gái mình đã thay đổi vì đang trong thời dậy thì , bố buồn thấy con gái không gần mình. Bố có một cái tật rất lạ , mà cũng có thể rất quen giống đại đa số các ông bố Việt Nam - Gia trưởng ! Cho dù bố khổ mấy cũng được bố chấp nhận hết , chỉ cần mọi người trong nhà đều nhất nhất thuận tình cùng bố. Bố lúc nào cũng đúng. Bố phải là nhân vật số một. Bố là mặt trời và các con kể cả mẹ phải là những vệ tinh vây quanh. Mẹ mà giận bố một ngày thì bố bỏ ăn , 3 ngày thì bố đổ bịnh. Nếu mọi người không cho bố làm nhân vật quan trọng bố sẽ chết mất ! Con gái mới có 13 tuổi , dẫu là một cô bé thông minh , có thể nói về lịch sử hình thành nước Mỹ. Hoặc có thể nhắc lại về quá trình tiến hóa của con người theo biện lý của Darwin. Nhưng con gái làm sao hiểu được bố , một nam nhân được sinh ra và lớn lên ở Việt Nam. Còn bố , tuy đã ngoài 50 , tóc điểm nhiều sợi bạc. Cuộc đời bố lăn lộn khắp nơi : thương trường , tình trường , canh bạc...

Bố có thể đập nát căn nhà cũ , rồi xây lại nhà mới ( nếu city đừng hỏi bằng cấp ). Bố có thể hiểu được sự ứng dụng của dòng điện một chiều và xoay chiều vào đời sống thực tế (vì bố là thợ tiện có bằng cấp đàng hoàng ).Nhưng bố không bao giờ chịu tìm hiểu tâm tư của một cô bé 13. Hai cha con cứ như mặt trời mặt trăng.

Khi bố giận , con gái vào phòng đóng cửa , tự bế.
Khi con gái giận , bố lại mò xuống bếp làm những món ăn mà con thích , rồi nhờ cô em vào năn nỉ cô chị.
Cả đời bố không hề học lấy câu xin lỗi.
Trong từ điển của bố không hề có câu : I love you . Hôm nay con gái bị điểm F không rõ vì lý do gì. Mẹ vừa mở cửa bước vào nhà đã nghe hai cha con ầm ĩ.
 - Trong vòng có hai tuần thôi , mầy làm gì mà để một cái F và một cái B. Mày học hành kiểu gì vậy hả , nói ba nghe ?
- Con đã nói là con không biết. Có sự lẫn lộn nào đó từ phía cô giáo , con đã nộp bài mà cô bảo chưa nộp, nên cho F.
- Còn cái B thì sao? Giải thích ?
- Con làm bài không hoàn chỉnh , sai nhiều thì xuống B.
- Tại sao sai ? Mày có học thì sao lại làm sai ?
- Tại con nghĩ nó đúng...nhưng thật ra là sai...thì sai.

Con gái khóc hu hu mặt sưng tù vù , mắt hằn đỏ gân máu. Bố thì mặt xanh lè , tay chân dư thừa lính quýnh , mẹ cứ lo là bố tự đập đầu bố vô tường. ( vì bố hay làm thế mỗi khi nổi đóa )
Mẹ biểu con gái không được lên tiếng cãi.Còn bố làm ơn đi ra ngoài để mẹ nói chuyện với con. Mẹ ôm con vỗ về...

- Tại sao con bị F mà không hỏi lại cô giáo ?
- Con đâu có biết là con bị điểm F. Tự nhiên hôm nay bố lên mạng check , vừa thấy là la om sòm lên rồi...huhuhu...Còn cái B là ngoài ý muốn của con...huhuhu...Con rất xấu hổ , tại sao bố mẹ không tin con...Tại sao bố mẹ cứ tin vào điểm F, điểm B hơn là con vậy ?
 Mẹ ôm con vào lòng hôn lên mái tóc thơm lừng mùi con gái. Mặt con đã nổi lên vài mụn trứng cá mà mẹ nào hay. Dạo này thấy con hơi lên cân mẹ cứ sợ con bị mập giống mẹ nên cứ nhắc chừng con mãi. Mẹ còn căn dặn bố không mua nhiều thức ăn sẵn của Mỹ , không chocolate , không cake , không cả nước juice. Mẹ cứ sợ con xấu gái mà lại không quan tâm đến cảm giác của con. Con buồn hay vui mẹ nào biết. Mẹ không cho con lên net chat với bạn nhiều , kết quả là con mất vài đứa bạn thân. Mẹ khuyên con nên chọn bạn Việt mà chơi thích hợp hơn bạn Mỹ. Con bảo mẹ sao phân biệt chủng tộc. Mỗi tuần con dọn phòng cho mẹ để lấy 2 đô , mẹ cho 5 đô , con trả lại chỉ nhận đúng 2 đô. Con bảo công việc của con chỉ cần 2 đô là đủ. Con gái của mẹ , tại sao mẹ lại không tin ? Con chính là bản sao của mẹ , dù con không mang gương mặt của mẹ , nhưng ánh mắt của con chính là ánh mắt của mẹ. Một ánh mắt chỉ biết nhìn đời qua màu trắng. Thân thể con vẫn chảy dòng máu của mẹ , một giòng máu rất thuần chủng của yêu thương và khát vọng. Mẹ mà không tin con nghĩa là không tin chính mẹ. Con gái ôm mẹ khóc nức nở ...

- Bố chẳng bao giờ hiểu con cả , ở trường ai cũng bảo con ngoan con tốt , nhưng bố cứ bảo con ham chơi, lười biếng. Bố nói chuyện với con cộc cằn...mắt bố nhìn con mean lắm...con ghét bố...con ghét bố lắm !
 Bố ở ngoài phòng khách im lặng , lắng nghe con gái đang nức nở bên mẹ . Bố ơi , bố nghĩ gì ? Sao chỉ thấy bố đăm chiêu. Dạy con gái khác với dạy con trai. Dạy cô bé 13 khác với cô bé lên 8. Bố chỉ thích những lời ngon ngọt thì sao không dùng lời ân cần mà nói với con.
Tất cả những gì chúng ta dành cho con hôm nay , rồi sẽ sống mãi trong ký ức của con. Sẽ theo con trong suốt cuộc đời , là từng thời khắc mà con đang sống bên chúng ta - Thời niên thiếu.
 Em là vợ anh , hiểu rõ bản tính anh nên cố mà chìu cho ấm cửa vui nhà. Nhưng có những lúc em thật sự không chịu đựng nổi , trách gì con gái. Không có cách dạy con nào hay hơn là làm gương anh à ! Chúng ta làm cha mẹ nuôi các con khôn lớn , phải tùy theo tâm tính của mỗi đứa con mà răn dạy , mà uốn nắn. Anh có tật , quan trọng hóa mọi thứ rồi áp đặt con cái. Chúng ta chỉ nên khuyến khích con cái học , và hỗ trợ con để học. Chúng ta đâu có học giúp con được. Anh cũng đâu ở cạnh con suốt cuộc đời để bảo bọc và che chở cho con. Mỗi khi em mở miệng nói là anh bảo chìu con cho hư , rằng em nghệ sĩ tính nên để con bừa bãi. Thưa đức ông chồng ! Chẳng phải ông đã yêu tôi vì bản tánh nghệ sĩ đó ? Nếu không phải là tôi ai biết dỗ ngọt anh ? Ai chịu đựng được những cơn thịnh nộ bất thường ,vô lối ? Ai chịu nổi con cua bò ngang như anh ?
 Hơn ai hết , em hiểu tình yêu thương sâu sắc anh dành cho con , nhưng anh phải biết thể hiện nó cho hợp lý , để con nó hiểu được. Anh phải biết chia sẽ sự cảm thông của anh với con. Điểm F hay B lâu lâu bị một lần cũng không sao , chỉ để nhắc nhở con học hành cho tốt hơn, và nhắc nhở chúng ta quan tâm đến con thêm nữa. Điểm F hay B không thể khẳng định cá tính hay tương lai của con. Càng không để nó trở thành ngòi nổ cho những cuộc chiến kéo dài giữa cha mẹ và con cái. Hay tại anh đã quá quen với điểm A và A+ của con trước đây nên bây giờ bị sốc khi con bị điểm thấp. Đừng biến mình thành ông kẹ trước mặt con gái.
Đừng khiến con có ác cảm với đàn ông Việt Nam. Sợ rằng một ngày nào đó , con chỉ để ý tới đàn ông ngoại quốc.
Anh hay mắng " mẹ nào con nấy " dẫu chỉ là một câu mắng yêu. Điều đó chứng tỏ anh cũng đã nhận ra một điều , con chính là bản sao của em - một tâm hồn rất nhạy cảm - dễ rúng động Anh ơi ! Anh hãy dành thêm thời gian ngọt ngào và tình yêu nồng ấm cho con , như anh đã dành cho em. Cứ cưng chìu cô con gái thêm chút nữa , như anh đã cưng chìu cô vợ bản tánh trẻ con này. Anh chẳng thiệt thòi gì đâu. Cám ơn anh , ông xã !
 ---muaphonui---

No comments:

Post a Comment