Saturday, October 27, 2012

OBAMA, MỘT CON NGƯỜI BA BỘ MẶT

Lê Phàm Nhân.
Từ đầu mùa hè năm nay, khi ứng cử viên Mitt Romney vượt lên trước các ứng viên đảng Cộng Hòa, thì đảng Dân Chủ nói chung, và Obama nói riêng, chỉa mũi dùi vào Romney với khẩu hiệu, mà truyền thông nêu lên nhiều lần: "Kill Romney" !
Barack Obama và Joe Biden cưởi Air Force One, Marine One đi khắp nước Mỹ, độc diễn vẽ lên hình ảnh của một Mitt Romney nhà giàu tư bản, trọc phú gian thương, kẻ thù của phụ nữ và dân nghèo .. Kết quả các cuộc thăm dò dân ý cho thấy, khí thế Obama như nước vỡ bờ, sẽ "kill Romey" chắc như bắp! Cho đến buổi trời đất bắt đầu vào thu, rừng xanh bắt đầu thay lá, mùa của con nai vàng ngơ ngác, thì mặt mũi của Barack và Michelle cũng bắt đầu ngác ngơ ..
Cuộc đối luận chính trị lần thứ nhất vào chiều ngày 3 tháng 10/2012, trên 60 triệu cử tri Mỹ đã được TV cho thấy hình ảnh của một con người thật, con người Mitt Romney, hoàn toàn khác, hoàn toàn không giống, không phải là con người mà Obama và ban tham mưu tranh cử của họ đã tốn kém cả trăm triệu đô-la cố tình vẽ lên trên màn ảnh TV lâu nay. Cái nhìn của cử tri Mỹ bắt đầu thay đổi, và những con số kết quả thăm dò cũng bắt đầu đổi thay.
Những diễn tiến trên đây, truyền hình Mỹ đã tường thuật chi tiết. Xin miễn lập lại nơi đây. Thay vào đó, đề nghị độc giả tị nạn chúng ta thử nhìn vào vài ba góc khác, những góc cạnh mà truyền thông Mỹ, vì lý do này nọ, tuy có thấy mà vẫn ngại ngùng không dám đào sâu.
Đó là:
1)- Obama và thời trang xã hội chủ nghĩa.
2)- Obama và trò chơi tín ngưỡng.
3)- Obama và con người thật.
Obama và thời trang xã hội chủ nghĩa.
Thành thật mà nói, mặc dù trên giấy tờ di trú, tình trạng của mỗi một chúng ta có là cái chi chi, thì chúng ta cũng chưa phải, cũng không thể là "người Mỹ" được. Máu Việt còn đây, căn cước tị-nạn còn rành rành đó. Cho nên, những chuyện ấm ớ mà TV Mỹ cho là "chủ đề" tranh cử sôi nỗi, như chuyện lạm phát, chuyện kinh tế, chuyện thuốc phá thai, chuyện đàn bà mùi mẩn với con gái, chuyện đàn ông xơi tái con trai .. cho đến chuyện đảng phái, chuyện Cộng Hòa, chuyện Dân Chủ v. v. . vẫn đều là chuyện .. rất Mỹ, chuyện của người Mỹ! Đừng vội quên rằng, chính khách Mỹ Cộng hòa như Henry Kissinger, Dân chủ như John Kerry, Joe Biden đều có bàn tay vấy máu trong việc bỏ miền nam Việt Nam rơi vào tay cộng sản.
Tình hình Việt Nam còn cù nhầy, đám chóp bu Hà Nội một tay bám tầu cộng để ôm đảng giữ ghế, tay kia bợ Mỹ để giữ trương mục, rửa tiền ra. Ngay trong cõi tị nạn, thì lũ vịt tiềm nhận làm nhà thầu cho cộng, vừa để "canh tân" cộng sản Việt Nam(!), vừa để làm những điều mà cộng chưa trực tiếp lo toan được trong hang ngũ Việt tị nạn ngoài này. Trong khi đó, chính cựu Tổng Thống Nga Boris Yeltsin, người đã dắt đất nước ông ta, từ Liên bang Sô Viết sang Liên bang Nga, đã nói: "Cộng Sản không thể nào sửa chửa được, mà cần phải đào thải nó".
Cuối đường hầm tị nạn, chưa ai thấy được chút ánh sáng của một buổi bình mình cất bước trở về. Nghĩa là con cái, và biết đâu đến đời cháu chắc người tị-nạn, vẫn còn sinh sống trên đất tạm dung này. Hàng trăm triệu con mắt trên khắp năm châu đang theo dõi cuộc bầu cử 2012 ở Mỹ, vì chuyện ở Mỹ này ít nhiều sẽ có ảnh hưởng đến tình hình thế giới. Gần gủi với góc nhìn này, cử tri Mỹ gốc tị-nạn, không riêng gì gốc Việt, rất nhậy cảm với cái mùi xã hội chủ nghĩa của Barack Obama. Mà xã hội chủ nghĩa chỉ là chiếc áo cánh lá hở hang, không đủ che bao cho cái cốt cộng sản.
Những người đã từng sống với cộng sản, đã từng sống dưới tay cộng sản, cho đến chính những người đã từng là chóp bu cầm quyền cộng sản, đều không đáng ngại. Vì họ đã biết thế nào là cộng sản.
Tổng Bí Thư đảng Cộng Sản Liên Xô Mikhail Gorbachev nói: "Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng Cộng Sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng Cộng Sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá .."
Bí Thư Đảng Cộng Sản Nam Tư Milovan Djilas viết: "20 tuổi mà không theo Cộng Sản, là không có trái tim, 40 tuổi mà chưa từ bỏ Cộng Sản, là không có cái đầu".
Và sau cùng hết là đương kim Tổng Thống Nga Vladimir Putin: "Kẻ nào tin những gì Cộng Sản nói, là không có cái đầu. Kẻ nào làm theo lời của Cộng Sản, là không có trái tim".
Ấy vậy mà, dê cỏn buồn sừng Obama lại đi rước xã hội chủ nghĩa vào mảnh đất đang tập trung đông đảo những người đã bỏ cộng sản, đến đây từ khắp mọi nẻo đường thế giới: Nga Hoa, Việt Miên Lào, Hàn quốc, Cuba, Đức, Ba Lan, Tiệp, Hung ..
Chỉ có đám cộng sản tài tử, cộng sản học đòi, chưa một ngày chung đụng với cộng sản, mới là nguy hiểm chết người. Việt Nam có Dương Quỳnh Hoa, có Nguyễn Hữu Thọ. Trong khi xã hội Nam Việt Nam đang quằn quại dưới những tháng ngày pháp thuộc cuối mùa và cộng sản mới phôi thai tượng hình, họ là con cái điền chủ ruộng cò bay thẳng cánh, họ được diễm phúc đi Tây du học, đổ đạt thành công. Nhưng rồi lại rửng mỡ chính trị lảng mạng, tiêm nhiễm cách mạng hoang tưởng, đun đầu vào, đưa tên cho cộng sản mượn để thành lập mặt trận giải phóng, dựng lên chính phủ lâm thời giải phóng miền nam, để nhận chức bộ trưởng y-tế ..
Ba tháng sau khi cưỡng chiếm được toàn thể lãnh thổ Việt Nam, tháng 7/1975, CS giải tán mặt trận cùng chính phủ lâm thời, tưởng thưởng cho Dương Quỳnh Hoa làm lớn: đại biểu nhân dân. Đi họp đại hội nhân dân, được ngồi ngang hàng với chị ba đại biểu chợ Vườn Chuối, anh tám đại biểu Cầu-ông-lảnh ! Buồn phiền thì đã muộn, ôm hận xuống tuyền đài, để lại một nước Việt đang lăn dần theo vết xe đổ Tây Tạng!
Bên trời tây bán cầu, mùa thu năm 2008, ứng cử viên Barack Obama đi vận động tranh cử ở Ohio, đã nói với "Joe The Plumber": đừng có lo, sẽ lấy của nhà giàu giúp nhà nghèo. Đại đa số dân Mỹ, kể cả truyền thông Mỹ, khi nghe câu này, cũng chỉ tơ lơ mơ .. Nhưng dân tị nạn cộng sản ở Mỹ, nhất là dân đến từ Việt Miên Lào, Trung Hoa, Hàn quốc, Cuba .. thì biết ngay Obama đã thở ra hơi cộng sản. You got business? You did’ nt build that, somebody made it for you! Hơi quốc doanh! Fair share. Hơi đấu tranh giai cấp! Wealth redistribution. Hơi đấu tố, cải tổ ruộng đất! Chỉ trừ những đấng tị nạn học đòi thời trang "liberal", chứ đến nhạc sĩ mù Văn Vỹ cũng đã thấy rõ!
Cộng sản học đòi! Wealth Redistribution! Muốn tái phân phối, thì phải “grab", phải vồ trước đã. Vồ như thế nào, cả thế giới đã thấy Mao Trạch Đông, đã thấy Fidel Castro, đã thấy Kim Nhật Thành hành nghề đao phủ. Việt Nam đã thấy Trường Chinh Xuân Thủy bàn tay vấy máu ..
Vồ xong rồi, mới đến màn phân chia. Chưa chi, kiểu phân chia trong hơn 3 năm nay của Obama, tuy chưa đổ máu, mà nước Mỹ đã què quặt, giá xăng lên trời, kéo theo vật giá lên mây, dân nghèo chới với, phố xá đóng cửa, "American Dream" giờ đang trở thành gạo châu củi quế. Trong khi đó, vợ chồng con cái Obama sống vương giả xa xỉ, nghỉ mát bạc triệu, có khác chi con cháu đại gia cộng sản! Khẩu hiệu tranh cử của Obama là “change”. Đối với dân Mỹ trung lưu trở xuống, “change” bây giờ là thắt lưng buôc bụng. Đối với đám Obama, “change” lại có nghĩa là tiền lẻ, là bạc cắc. Obama không nói con số triệu, mà nói số tỉ, số “trillions”, hàng nhiều nghìn tỉ! Bạc triệu chỉ là "changes"!
Nước Mỹ là xứ di dân, nên dân tị nạn có mặt ở đây rất đông. Tị nạn cộng sản đến từ Việt Miên Lào, từ Nga Hoa Hàn, từ đông Âu, từ Cuba. Người chạy trốn độc tài đến từ Ả Rập, Trung đông, Nam Mỹ. Cử tri Mỹ gốc tị nạn nói chung, chứ không riêng chi gốc Việt, có muốn con em mình, có muốn cháu chắc mình làm cu li cho đại gia Barack và Michelle hay không ?
Obama và trò chơi tín ngưỡng.
Trong thế kỷ thứ 20, mảnh đất VN hình chữ S nằm bên bờ biển Thái Bình, đã không còn được hưởng thái bình nữa. Điểm hẹn hò gặp gở của văn hóa Ấn Hoa, Âu, Mỹ. Võ đài thư hùng của ý thức hệ vô sản tư bản. Tuy vậy, trong vùng khói lửa mịt mùng này, nhiều tôn giáo khác nhau vẫn sống chung hòa bình được: Phật giáo, Công giáo, Tin lành, Cao đài .. cho đến cái đạo lạ hoắc Bahai.
Nước Mỹ hình thành, trở nên hùng mạnh, nhờ có nền móng vững vàng là một hiến pháp xây dựng trên niềm tin Ki-Tô Giáo: In God We Trust, God Bless America v, v. Niềm tin này là chất nhựa đã luân lưu sâu vào huyết mạch của mọi tổ chức xã hội cũng như quân lực Mỹ. Ở học đường, có câu niệm ngắn khi chào cờ God Bless America. Trong nhà binh, Tư lệnh hạm đội, khi trao quyền chỉ huy chiến hạm cho tân hạm trưởng, vẫn kết thúc bằng câu "May God Bless You".
Năm 2008, ứng cử viên Barack Hussein Obama nhảy vào tranh cử với Hillary Clinton. Tại nhà thờ Saddleback/El Toro California, khi được hỏi về định nghĩa của hôn nhân, Obama đã trả lời, rằng đó là sự kết hợp thiêng liêng giữa một người nam và một người nữ, để gầy dựng gia đình. Obama lần đó đã được nhiều phiếu của tín hữu Tin lành và Công giáo.
Hứa. Hứa. Hứa. Và hứa ..
Hứa tất cả những gì tốt đẹp nhất, hay ho nhất, lý tưởng nhất, trong sáng nhất, tiến bộ nhất. Đắc cử, thành lập nội các, rồi hứa thêm, sẽ "transform America". Cố vấn Trưởng luôn túc trực bên mình là người nữ Valerie Jarret, gốc Iran. Một thánh đường được chọn ở thủ đô Hoa Thạnh Đốn, thiết trí tốn kém để trở thành "presidential church" ..
Cho đến nay, tin tức ghi nhận được, tuần tự hiện trên mặt truyền thông. Mục sư của Presidential Church cho hay, mấy năm nay, Tổng Thống chỉ đến đây có một đôi lần. Trên đường đi vận động phiếu, cho cận vệ vào xem địa điểm trước. Nếu có thập tự giá, phải dẹp bỏ ngay trước khi Obama vào. Cần tiền cho quỹ tái tranh cử, đến gây quỹ ở các xóm khứa xộp đồng tính luyến ái ở New York và Holywood, và không ngần ngại tuyên bố "I support gay marriage"!. Để kiếm phiếu phụ nữ, mạnh mẻ cổ xúy thuốc ngừa thai miễn phí và chu cấp phá thai, trắng trợn đi ngược lại các giáo điều của "Christianity".
Mới mẻ nhất, và nhức nhối hơn cả, là một hoạt cảnh chưa từng thấy trước giờ ở Mỹ, trong ngày đại hội toàn quốc của đảng Dân Chủ Hoa Kỳ tại Charlotte NC đầu tháng 9/2012, để tín nhiệm Obama ra tranh tái cử. Đêm đó, và những ngày liền theo, TV đã nhiều lần trình đi chiếu lại cảnh những người đàn bà quấn khăn, những đàn ông râu xồm trong phòng đại hội, tay cầm bảng "Arab American Democrats", phùng mang trợn má, hung hăng đòi hỏi phải dẹp bỏ hết những chữ "Jesus", những câu "God Bless America" ra khỏi tài liệu và ngôn từ của đảng Dân Chủ Mỹ !!!
Lần đầu tiên trong lịch sử xứ này, kể từ ngày Washington, Lincoln dựng nước! Đây là kết quả rất cụ thể, rất rõ rệt của nổ lực "transform America" của Barack Hussein Obama, chứ không phải cải tổ xã hội, thay đổi kinh tế chi chi cả.
Sau thế chiến thứ nhì, Âu châu bị tàn phá quá nhiều, cần bàn tay lao động để tái thiết, nên đã mở cửa cho dân Ả-rập nhập cư đông đảo. Bây giờ, tỉ lệ di dân gốc Ả rập tại Anh, Pháp và Đức đã lên đến từ 6% cho đến gần 8% dân số. Riêng tại Marseille của Pháp, Amsterdam của Hòa Lan và Malmo ở Thụy Điển, tỉ lệ dân Muslim đã lên đến 1/4 dân số! Và những nước này đang đau khổ vì "bệnh rệp", vì những tập quán sinh hoạt quái đản đến từ tín ngưỡng của họ. Ai không giống họ, đều tức khắc bị xếp hạng là "infidels". Mà gặp "infidels", là phải dứt chẩu, để chóng lên thiên đàng với đấng Allah!
Bên Á châu, Nhật và Úc nhìn tấm gương châu Âu, rất khắc khe trong việc kiểm soát di trú liên quan đến văn hóa và tín ngưỡng này. Trong khi đó, tại Hoa Kỳ, Hussein Obama đã bật đèn xanh mời vào ào ạt trong mấy năm qua.
Cộng sản là tai ách, là ác mộng của thế kỷ trước. Và hồi giáo quá khích đang và sẽ là máu lửa điêu linh của thế kỷ này. Barack Hussein Obama đã cùng một lúc, du nhập cả hai mốt chết người "Socialist Islamic" vào vùng đất hứa của di dân, nơi mà Michelle Obama từng công khai nói lên, là chưa bao giờ hãnh diện.
Một bên là, những người Mỹ thiên tả, phóng túng và hồi gáo quá khích. Ồn ào náo động, muốn đè bẹp những gì không giống như họ, nhưng đang còn là thiểu số. Một bên khác, là những người Mỹ bảo thủ, tôn quý những giá trị tinh thần từ thời lập quốc của xứ sở này. Đa số thầm lặng, nhưng tức nước sẽ vỡ bờ. Trường hợp Obama lại được tái cử, liệu có tránh được xung đột quy mô như lịch sử xứ sở này đã phản ảnh hay không?
http://farm9.staticflickr.com/8185/8117966221_9f904a72a3.jpg
Mới đây, nghị sĩ Geert Wilders, chủ tịch đảng tự Do trong quốc hội Hòa Lan vừa đến nói chuyện ở New York. Ông cảnh báo rằng, Âu châu đang đi vào giai đoạn chót "hồi giáo hóa". Và sẽ không lâu nữa, Hoa Kỳ sẽ là ốc đảo cuối cùng của thế giới tây phương đối diện với một "Islamic Europe"! Chắc là ông Wilders chưa biết đến hoạt cảnh của mấy ông bà “Arab American Democrats” trong ngày đại hội Charlotte 2012 của đảng Dân Chủ !
Và mới ngày 20 tháng 10 vừa qua, Mục Sư da màu gốc Phi châu E. W. Jackson đã gay gắt lên tiếng thẳng với giáo dân về vai trò của đảng Dân Chủ Hoa Kỳ trong vài năm qua, đã có đường hướng chống lại niềm tin Ki-Tô, chống lại nền tảng gia đình, chống lại giáo hội và chống lại thượng đế.
 
Xin mời quý vị click vào hình hoặc link sau đây, để xem trực tiếp cho tận tường:
***
Obama và con người thật.
Truyền thông Mỹ cứ la toáng lên là, cuộc bầu cử Tổng Thống Hoa Kỳ năm 2012 rất là gay go ngang ngửa, và rất khó mà quyết định. Cũng tùy. Đa số cử tri Mỹ có tầm nhìn chưa thoát ra ngoài lãnh thổ Hoa Kỳ được, nên họ chưa thấy quan tài. Mà chưa thấy quan tài, thì dĩ nhiên chưa nhỏ lệ. Còn đối với người tị nạn vừa mới nóng hổi vào Mỹ và đang còn hít thở đây, thì chuyện bầu cử không rắc rối ghê gớm như vậy.
Bầu cử, đơn giản chỉ có 2 việc: chọn mặt gửi phiếu, và kết quả đầu phiếu.
Lựa chọn: Trong cõi đời ô trọc này, chẳng làm chi có việc hoàn hảo, mà cũng chẳng có ai hoàn toàn. Cho nên, bầu cử chỉ là chọn ứng cử viên nào tương đối khá hơn người kia. Nhìn vào "resumé" của Obama năm 2008, rồi nhìn vào thành tích 4 năm của hắn và giá xăng hiện nay, có đủ để chọn người "tương đối khá hơn" hay chưa, trừ khi đôi mắt cận thị còn vướng cục ghèn định kiến hay miếng tửa thời trang liberal !
Kết quả bầu cử: Cộng Hòa, hay Dân Chủ, có thắng bại chi, thì cũng chỉ là chuyện chính trị của chính-trị-gia Mỹ. Sở d ĩ người tị nạn có mặt trên đất Mỹ, trước hết là vì cộng sản hay độc tài trên quê hương họ, và thứ đến, chính là vì giới chính trị Mỹ đã bán đứng đất nước họ cho quyền lợi chiến lược và kinh tế ngắn hạn của Mỹ, như trường hợp của Nam Việt Nam.!
Người tị nạn dành lá phiếu trên tay của mình, cho con cháu mình. Dùng lá phiếu sao cho, nơi con cháu mình lớn lên, trong gió sớm không có tiếng còng quốc doanh trong xã hội chủ nghĩa. Và chiều về, có tiếng chuông ngân nga vọng lại từ chùa hay nhà thờ, thay vì tiếng thét đòi hồn của giáo dân quá khích.
Bầu phiếu như vậy, thì chả làm sao mà dân tị nạn thua cử được.
Thưa quý độc giả,
Cho rằng Obama là con người muôn mặt, thì có thừa, nhưng nếu bảo rằng Obama chỉ có 3 bộ mặt mà thôi, thì lại rất là thiếu. Muốn biết Obama đích thực có bao nhiêu bộ mặt, những bộ mặt đó như thế nào, chúng tôi xin mời quý vị cùng đọc một bài báo của một cử tri Mỹ. Để giữ được tính cách hoàn toàn khách quan, chúng tôi vừa chọn một bài viết của một cử tri Mỹ da mầu gốc phi châu. Mời quý vị đọc bài dịch, kèm theo nguyên bản Anh ngữ.

No comments:

Post a Comment